古风(咸阳二三月)原文及翻译及相关注释
古风(咸阳二三月)
作者:李白
朝代:唐朝
- 古风(咸阳二三月)原文:
- 咸阳二三月,宫柳黄金枝。
绿帻谁家子?卖珠轻薄儿。
日暮醉酒归,白马骄且驰。
意气人所仰,冶游方及时。
子云不晓事,晚献长杨辞。[1][2]
赋达身已老,草玄鬓若丝。[3]
投阁良可叹,但为此辈嗤。 - 古风(咸阳二三月)拼音解读:
-
xián yáng èr sān yuè ,gōng liǔ huáng jīn zhī 。
lǜ zé shuí jiā zǐ ?mài zhū qīng báo ér 。
rì mù zuì jiǔ guī ,bái mǎ jiāo qiě chí 。
yì qì rén suǒ yǎng ,yě yóu fāng jí shí 。
zǐ yún bú xiǎo shì ,wǎn xiàn zhǎng yáng cí 。[1][2]
fù dá shēn yǐ lǎo ,cǎo xuán bìn ruò sī 。[3]
tóu gé liáng kě tàn ,dàn wéi cǐ bèi chī 。※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。