啼鸟原文解释和注释
啼鸟
作者:欧阳修
朝代:宋代
- 啼鸟原文:
-
我遭谗口身落此,每闻巧言宜可憎。
春到山城苦寂寞,把盏常恨无娉婷。
花开鸟语辄自醉,醉与花鸟为交朋。
花能嫣然顾我笑,鸟劝我饮非无情。
身闲酒美惜光景,惟恐鸟散花飘零。
可笑灵均楚泽畔,离骚憔悴愁独醒。 - 啼鸟拼音解读:
-
wǒ zāo chán kǒu shēn luò cǐ ,měi wén qiǎo yán yí kě zēng 。
chūn dào shān chéng kǔ jì mò ,bǎ zhǎn cháng hèn wú pīng tíng 。
huā kāi niǎo yǔ zhé zì zuì ,zuì yǔ huā niǎo wéi jiāo péng 。
huā néng yān rán gù wǒ xiào ,niǎo quàn wǒ yǐn fēi wú qíng 。
shēn xián jiǔ měi xī guāng jǐng ,wéi kǒng niǎo sàn huā piāo líng 。
kě xiào líng jun1 chǔ zé pàn ,lí sāo qiáo cuì chóu dú xǐng 。※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。